Thu hứng Cảm xúc mùa thu

Trung Quốc / Lớp 10 » Đỗ Phủ

Văn mẫu

Nội dung

秋興其一

玉露凋傷楓樹林,
巫山巫峽氣蕭森。
江間波浪兼天湧,
塞上風雲接地陰。
叢菊兩開他日淚,
孤舟一繫故園心。
寒衣處處催刀尺,
白帝城高急暮砧。


Thu hứng kỳ 1

Ngọc lộ điêu thương phong thụ[1] lâm,
Vu sơn, Vu giáp[2] khí tiêu sâm.
Giang gian ba lãng kiêm thiên dũng,
Tái thượng phong vân tiếp địa âm.
Tùng cúc lưỡng khai tha nhật lệ,
Cô chu nhất hệ cố viên tâm.
Hàn y xứ xứ thôi đao xích,
Bạch Đế thành cao cấp mộ châm[3].


Dịch nghĩa

Móc ngọc tơi bời ở rừng phong,
Khí ở núi Vu và kẽm Vu ảm đạm mịt mờ.
Trên sông, nước và trời cùng trôi chảy,
Ngoài ải, gió và mây liên tiếp mù đất.
Cúc từng chòm nở hai lần dòng lệ xưa,
Thuyền lẻ loi buộc chặt mối tình quê cũ.
Nơi nơi giục giã dao thước may áo rét,
Tiếng chày chiều dồn dập thành cao Bạch Đế.


Dịch thơ (Nguyễn Công Trứ)

Lác đác rừng phong hạt móc sa,
Ngàn non hiu hắt, khí thu loà.
Lưng trời sóng rợn lòng sông thẳm,
Mặt đất mây đùn cửa ải xa.
Khóm cúc tuôn thêm dòng lệ cũ,
Con thuyền buộc chặt mối tình nhà.
Lạnh lùng giục kẻ tay đao thước,
Thành Bạch, chầy vang bóng ác tà.


Dịch thơ (Khương Hữu Dụng)

Móc trắng rừng phong vẻ úa gầy,
Vu Sơn, Vu Giáp khí thu dày.
Lòng sông sóng tận lưng trời nhảy,
Đầu ải mây sà mặt đất bay.
Lệ cũ nở hai mùa cúc đó,
Lòng quê buộc một chiếc thuyền đây.
Nơi nơi áo lạnh đòi dao thước,
Bạch Đế thành hôm rộn tiếng chày.


Dịch thơ (Trần Trọng Kim)

Rừng phong xơ xác sương bay
Vu Sơn, Vu Giáp hơi may lạnh lùng
Ngất trời sóng giội lòng sông
Mịt mù mặt đất, mây lồng ải xa
Con thuyền buộc mối tình nhà
Hai lần cúc nở, lệ sa hai hàng
Áo đông may cắt rộn ràng
Tiếng chày đập vải hôm vang Bạch thành


Dịch thơ (Phí Minh Tâm)

Rừng phong sương trắng cảnh tiêu điều
Hiểm trở ngàn non thu hắt hiu
Sóng vọt lưng trời sông cuộn cuộn
Mây sà mặt đất ải cô liêu
Hai lần khóm cúc khơi nguồn lệ
Một lượt con thuyền trói dấu yêu
Dao thước rộn ràng may áo lạnh
Chày vang thành Bạch bóng về chiều.
[1] Cây phong: một loại cây mùa thu là chuyển sang màu đỏ, nên ở Trung Quốc xưa, “rừng phong nhốm đỏ” thường được dùng để tượng trưng cho mùa thu.
[2] Núi Vu, kẽm Vu (Vu sơn, Vu giáp): hai đại danh thuộc vùng thượng lưu sông Trường Giang vốn rất hùng vĩ hiểm trở, về thu khí trời càng mù mịt.
[3] Tiếng chày đập áo: ở Trung Quốc, vải đẻ may áo rét thường rất dày và cứng, nên người ta phải ngâm nước rồi đặt lên tảng đá (châm), dùng chày đập cho mềm ra mới may được. Mùa thu người ta thường đập vải để may áo chống rét, đặc biệt là để gửi cho người lính trấn thủ ở biên cương. Bởi vậy tiếng chày đập áo (tức đập vải để may áo) trong bóng hoàng hôn cũng là âm thanh đặc trưng của mùa thu và thường gợi nỗi buồn da diết.
(Năm 766)

Chùm thơ Thu hứng gồm 8 bài, đây là bài thứ nhất.