Phân tích tác phẩm “Tình yêu và thù hận”

Anh / Lớp 11 » William Shakespeare » Tình yêu và thù hận (trích “Rô-mê-ô và Giu-li-ét”)

Chưa có đánh giá nào
Nhắc đến nhà thơ nhà viết kịch nổi tiếng của thời kỳ phục hưng thì phải nhắc đến Wiliam Shakespeare. Qua các tác phẩm của ông chúng ta sẽ thấy được một con người thiên tài với tấm lòng nhân đạo sâu sắc và đầy triết lý nghệ thuật. Ta sẽ không thể nào quên được những xúc cảm trong đó từ tình yêu cho đến sự hận thù.sự rào cản bức bối dẫn đến áp đặt nhưng lại chan chứa một tình cảm mãnh liệt đến điên cuồng.

Hãy cùng trải dài cảm xúc với Shakespeare qua tác phẩm Rô-mê-ô và Giu-li-ét. Tình yêu của Rô-mê-ô và Giu-li-ét là một thứ tình cảm quá thiêng liêng, nó nảy nở rồi bùng cháy tạo nên sức mạnh để vượt qua mọi thù hận từ lâu đời, vượt qua mọi sự ngăn cản, sự đối lập giữa hai gia đình, hai dòng họ. Họ gặp nhau tình cờ trong một đêm lễ hội và bắt đầu đem yêu thương vào trong nhung nhớ và với một trái tim đang cùng nhịp đập với một trái tim khác, họ để mặc tất cả, họ gồng mình vượt qua xiềng xích của mọi người để đến với nhau, một đám cưới bí mật diễn ra tại nhà thờ,chứng minh cho tình yêu của họ cũng như cho một chân lý của cuộc sống. Tình yêu dù có đúng có sai, dù có mù quáng nhưng nếu không có sự hiện diện của nó, cuộc đời này sẽ không còn ý nghĩa nữa.

Dòng tộc của hai người có mối hận thù không thể nào gỡ bỏ, họ ép cho đôi tình nhân phải buông tay nhau. Nhưng Rô-mê-ô, chàng ấy đã sẵn sàng dứt bỏ dòng họ để đi đến với chân lý của tình yêu. Dù thù hận có lớn có tổn thương bao nhiêu thì họ vẫn muốn hoá giải, vẫn muốn được kết quả ngọt của tình yêu. Thù hận không thể nào làm mất đi niềm tin vào tình yêu, họ đã hi sinh cho tình yêu khiến cho tình cảm đó trở nên bất tử.

Hai dòng tộc giao tranh, buộc Rô-mê-ô và Giu-li-ét phải trả thù cho dòng họ của mình. Bi kịch tình yêu bắt đầu khiến ai cũng đau cũng đớn, họ lâm vào sự thù hận như một dòng xoáy không thể ngừng. Rô-mê-ô vì trả thù cho dòng tộc đã giết Ti bản, chàng không nói cho Giu-li-ét biết sự thật, và sự thật vẫn không thể giấu kín. Giu-li-ét quá đau khổ khi biết chính chồng mình ra tay với anh con bác của mình. Hai người lâm vào cảnh tiến thoái lương nam, bên gia đình và bên tình yêu, lựa chọn làm sao được để vẹn toàn. Thù hận như một ngọn lửa cao ngút, nó dễ dàng châm ngòi cho tất cả mọi người, lòng thù hận đang rực ở cả hai dòng họ. Đau đớn tột cùng nhưng họ vẫn phải đưa ra những quyết định khó khăn. Dù hai người mong muốn xoá bỏ đi lòng thù hận nhưng không thể, họ không thể bên nhau, không thể sống cùng vì vậy để tình yêu bất tử họ đã quyết định chết cùng nhau, họ chết để có thể thức tỉnh những người đang sống. Họ muốn lấy cái chết để cảm hoá sự thù hận. Họ muốn cho những người còn sống biết được cuộc sống bình an và hạnh phúc đích thực chính là tình yêu, là thứ tình cảm thiêng liêng họ đã nuôi dưỡng, đã hi sinh.

Cao thượng và sự thuỷ chung chính là hiện diện cho tình yêu sắt son của Rô-mê-ô và Giu-li-ét. Tình yêu đó đẹp đến mức nó như một mũi tên bắn tan đám mây dày đặc chứa đựng thù hận. Dù có thể khiến bạn cảm thấy đau đớn tiếc thương cho một tình yêu đẹp. nhưng chính cái kết thúc tàn nhẫn đó lại khiến cho tình yêu trở nên hoàn mĩ nhất, khiến cho người đọc hiểu được, cùng yêu cùng đau với họ. Shakespeare thật tài tình khi viết lên được những câu chữ đắt giá như vậy, vở kịch của ông như sống mãi với thời đại. Tuyến nhân vật của ông, hai đứa con tinh thần Rô-mê-ô và Giu-li-ét đã trở thành nhân vật tượng trưng mãi mãi cho một tình yêu cao đẹp, trở thành một lý tưởng cho các câu chuyện tình yêu, câu chuyện ngôn tình. Họ hi sinh để đánh đổi tự do, hạnh phúc, việc họ làm chính là chứng mình chân lý, tình yêu có thể vượt qua mọi rào cản, khó khăn.

Hãy sống trong tình yêu, đừng mang thù hận để buộc tình yêu biến mất, vì chắc chắn rằng bạn sẽ thua cuộc. Tình yêu nó như con thuyền, nhất định sẽ vượt qua được mọi sóng to, bão táp, để đến được bến bở hanh phúc. Rô-mê-ô và Giu-li-ét, họ đã sống hết mình vì tình yêu trong sáng, vì để hoá giải mọi nổi đau mọi hận thù, họ để lại cho người đọc một bản tình ca, một bài học thiêng liêng. Vậy, các bạn, các bạn sẽ làm gì?