Kể lại nội dung bài thơ “Mẹ ốm” theo lời của người con

Việt Nam » Trần Đăng Khoa » Mẹ ốm

Chưa có đánh giá nào
Mẹ tôi vốn vui tính, thích nói thích cười, dẫu cho công việc nhà nông hằng ngày vất vả. Vậy mà mấy hôm nay, mẹ ốm phải nằm một chỗ. Lá trầu khô héo giữa cơi trầu. Quyển Truyện Kiều gấp lại, để ở đầu giường cũng buồn thiu.

Mẹ nằm thiêm thiếp sau cánh màn buông lỏng. Ruộng vườn vắng bóng dáng cặm cụi cuốc cày của mẹ. Chắc là nắng mưa bao năm lặn trong đời mẹ giờ đây đã làm cho mẹ ốm. Khắp người mẹ nóng ran, đau nhức, khiến mẹ khó chịu vô cùng!

Cô bác trong làng kéo đến hỏi thăm. Người cho trứng, người cho cam. Anh y sĩ ở trạm y tế cũng vào khám bệnh và phát thuốc. Mẹ cố gượng cười cảm ơn. Nhìn vẻ tiều tuỵ của mẹ, em thương đứt ruột!

Sáng nay, bất chợt trời đổ mưa rào. Cơn mưa ập đến rất nhanh và tạnh cũng rất nhanh. Mặt trời lại toả nắng giữa không trung bao la. Trong vườn, ríu rít tiếng chim và thơm ngát mùi trái chín đầu mùa. Chừng như cảm thấy cơn bệnh đã lui, mẹ bước xuống, lần giường tập đi từng bước. Đôi chân cả đời đi gió đi sương, giờ run rẩy đỡ tấm thân gầy của mẹ.

Em muốn làm cho mẹ vui và ao ước nụ cười tươi tắn lại nở trên môi mẹ nên đã nghĩ ra mọi cách như: ngâm thơ, kể chuyện, diễn chèo, một mình đóng cả ba vai... Càng nghĩ, em càng thương mẹ suốt đời cực khổ, lam lũ vì con. Dấu vết những năm tháng nhọc nhằn đã in sâu trong từng nếp nhăn trên gương mặt mẹ.

Tự đáy lòng, em cầu mong mẹ mau hết bệnh, ngày ăn ngon miệng, tối ngủ ngon giấc, để rồi mẹ lại tiếp tục những công việc đồng áng quen thuộc, lại đọc Kiều, ngâm Kiều và kể chuyện cổ tích cho em nghe. Mẹ ơi! Mẹ là những gì quý giá nhất! Mẹ là quê hương, đất nước, tháng ngày của con!