Cha thân yêu nhất của con

Trung Quốc / Lớp 10 » Xiao Jun

73.57

Nội dung

Bây giờ đã khuya lắm rồi và ánh trăng đang soi rọi cho con viết lá thư này. Con không sao ngủ được vì qua xúc động khi nghĩ đến việc chỉ vài ngày nữa, cha sẽ phải giã từ Bưu diện, trút bỏ bộ đồng phục xanh lá cây đã phai màu của mình để nghỉ hưu.

Suốt bao nhiêu năm, cha đã làm người đưa thư trong cái thị trấn này. Cha đã đạp xe dọc theo những đại lộ hay những phố nhỏ chật hẹp, gõ cửa và đem đến tin tức của một người họ hàng, đem những lời chào nồng nhiệt từ một nơi xa xôi nào đó [...]. Chiếc phong bì nào cũng đều chứa đựng những tin tức được mong chờ từ lâu. Con muốn cha biết được rằng con vô cùng kính yêu cha cũng như khâm phục biết bao nhiêu công việc cha đã làm cho hàng vạn con người [...]. Khi con nghĩ về hàng ngàn cây số cha đã đạp xe qua, đem theo một túi nặng đầy thư, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, dù trời nắng hay mưa, lòng con tràn ngập niềm tự hào khi tưởng tượng ra niềm vui mà cha đem lại cho những ai đợi chờ tin tức từ những người họ yêu dấu.Cha đã gắn kết những trái tim lại với nhau như một nhịp cầu vồng.

[...] Cha ơi suốt cả cuộc đời mình cha đã đi đưa thư cho người khác, nhưng chưa bao giờ cha nhận được một bức thư nào [...]. Chắc đã từng có lúc cha ước ao nhận được thư. Và giờ đây, con gái nuôi của cha, đang viết thư, lá thư đầu tiên gửi cho cha. Con muốn cám ơn cha vì tình thương yêu và sự chăm sóc mà cha đã dành cho con. Ngày mai con sẽ lên thành phố và từ đó gửi bức thư này đi, để biến nó thành một lá thư thực sự. nhưng trước khi làm điều này, con muốn cha biết bí mật của con. Khi nào con lớn lên, con sẽ mang túi thư của cha, đạp xe theo những con đường xanh rợp bóng cây quen thuộc mà cha vẫn đi và trở thành người mang tin cho những ai đang ngóng đợi thư. Cha ơi, cha đừng lo lắng. con sẽ làm nốt những công việc mà cha đang bỏ dở và cố gắng để trở thành một bưu tá giỏi như cha.

Con gái yêu của cha
Xiao Jun
Nguồn: Theo Những bức thư đoạt giải UPU, NXB Bưu điện, Hà Nội, 1999